Mùa giải 2021-2022 khởi đầu với Inter Milan trong vị thế nhà đương kim vô địch Serie A, nhưng cũng đầy thách thức. Những khó khăn tài chính của tập đoàn Suning buộc Nerazzurri phải thực hiện một cuộc cách mạng trên thị trường chuyển nhượng, khác xa với những mùa giải mua sắm rầm rộ trước đó. Chiến lược chuyển nhượng của họ trong giai đoạn này là một bài học về khả năng thích ứng và sự khôn ngoan trong quản lý.
Thách thức lớn nhất đến từ sự ra đi của hai trụ cột quan trọng bậc nhất: tiền đạo Romelu Lukaku và hậu vệ cánh Achraf Hakimi. Lukaku chuyển đến Chelsea với mức giá kỷ lục của câu lạc bộ Anh, trong khi Hakimi gia nhập Paris Saint-Germain. Đây là những tổn thất cực lớn về mặt chuyên môn, nhưng lại mang về nguồn thu đáng kể, giúp Inter Milan cân bằng sổ sách và giảm bớt áp lực tài chính. Bên cạnh đó, sự ra đi của HLV Antonio Conte cũng tạo ra một khoảng trống lớn trên băng ghế chỉ đạo.
Đối mặt với tình hình khó khăn, ban lãnh đạo Inter Milan, đặc biệt là CEO Beppe Marotta và Giám đốc thể thao Piero Ausilio, đã vạch ra một chiến lược chuyển nhượng thông minh và hiệu quả. Thay vì chi tiêu mạnh tay, họ tập trung vào các mục tiêu giá rẻ, cầu thủ tự do hoặc các hợp đồng cho mượn kèm điều khoản mua đứt. Mục tiêu là vừa phải lấp đầy khoảng trống do các ngôi sao để lại, vừa đảm bảo tính bền vững về tài chính.
Để thay thế Lukaku, Inter đã mang về Edin Dzeko từ AS Roma với một mức phí tượng trưng. Dù đã luống tuổi, kinh nghiệm và khả năng làm tường, kết nối lối chơi của Dzeko được đánh giá là phù hợp với hệ thống chiến thuật mới dưới thời HLV Simone Inzaghi. Ở hành lang cánh phải, Denzel Dumfries từ PSV Eindhoven được chiêu mộ để khỏa lấp vị trí của Hakimi. Dù phong cách chơi khác biệt, Dumfries mang đến sức mạnh thể chất và khả năng hỗ trợ tấn công tốt.
Ngoài hai sự thay thế trực tiếp này, Inter còn thực hiện những bản hợp đồng đáng chú ý khác. Hakan Calhanoglu gia nhập dưới dạng chuyển nhượng tự do từ đại kình địch AC Milan, mang đến sự sáng tạo và khả năng sút phạt ấn tượng cho hàng tiền vệ. Joaquin Correa cũng được đưa về từ Lazio theo dạng cho mượn kèm nghĩa vụ mua đứt, bổ sung thêm một phương án tấn công đa năng, có khả năng hoạt động rộng và tạo đột biến.
Chiến lược “thắt lưng buộc bụng” nhưng vẫn đảm bảo chất lượng đội hình của Inter Milan cho thấy sự nhạy bén trên thị trường chuyển nhượng. Họ ưu tiên những cầu thủ giàu kinh nghiệm tại Serie A (Dzeko, Calhanoglu, Correa) hoặc những tài năng đang lên có mức giá hợp lý (Dumfries). Sự xuất hiện của HLV Simone Inzaghi, người có triết lý bóng đá tương đồng với Conte nhưng linh hoạt hơn, cũng giúp quá trình chuyển giao diễn ra mượt mà hơn. Các tân binh nhanh chóng hòa nhập và đóng góp vào lối chơi chung của toàn đội.
Việc lựa chọn Inzaghi làm người kế nhiệm Conte cũng là một phần quan trọng trong chiến lược tổng thể. Inzaghi đã quen với việc làm việc trong điều kiện ngân sách hạn chế tại Lazio và có khả năng phát huy tối đa tiềm năng của các cầu thủ sẵn có, kết hợp với những sự bổ sung phù hợp. Hệ thống 3-5-2 được duy trì, nhưng có những điều chỉnh để phù hợp với đặc điểm của các tân binh như Dzeko hay Calhanoglu.
Huấn luyện viên Simone Inzaghi chỉ đạo đội hình Inter Milan thể hiện thành công của chiến lược chuyển nhượng 2021-2022
Nhìn chung, chiến lược chuyển nhượng của Inter Milan trong mùa giải 2021-2022 là một sự thành công đáng kể trong bối cảnh khó khăn. Dù không thể bảo vệ thành công ngôi vương Serie A (về nhì sau AC Milan), họ vẫn duy trì được sức cạnh tranh ở nhóm đầu, giành được Coppa Italia và Siêu cúp Italia. Việc bán đi các ngôi sao lớn nhưng vẫn xây dựng được một đội hình mạnh mẽ, cân bằng giữa kinh nghiệm và sức trẻ, cho thấy tầm nhìn và khả năng điều hành xuất sắc của bộ sậu Marotta – Ausilio. Đây là minh chứng cho việc không nhất thiết phải chi tiêu khổng lồ mới có thể duy trì tham vọng và thành công.