Bruno Fernandes dưới thời Ruben Amorim đang trải qua một sự chuyển đổi nhiệm vụ rõ rệt tại Man United. Bruno Fernandes không còn chơi ở vị trí “số 10” truyền thống mà lùi sâu hơn, đảm nhận vai trò kiêm nhiệm giữa tổ chức tấn công và kiểm soát nhịp độ trận đấu.
Amorim đã điều chỉnh sơ đồ sang 3-4-3, trong đó hai tiền vệ trung tâm phải vừa phòng ngự vừa tổ chức triển khai bóng. Với tầm nhìn chiến thuật và khả năng chuyền tiến, sức bền dồi dào, Fernandes được bố trí như một mắt xích giữ nhịp ở khu trung tuyến thay vì chỉ bám sát vòng cấm. Đó là pha kiến tạo đầu tiên của Fernandes ở mùa này, nhưng đủ để anh vượt qua Eric Cantona, lọt vào top 5 chân chuyền hay nhất lịch sử Ngoại hạng Anh của Man United.
Bruno Fernandes tạo cơ hội, vượt qua Eric Cantona trong lịch sử kiến tạo của Man United tại Ngoại hạng Anh
Amorim thay đổi vai trò của Bruno như thế nào?
Trong hệ thống 3-4-3, Fernandes lùi thấp để làm nhiệm vụ dẫn nhịp, phân phối bóng và hỗ trợ thu hồi. Thay vì trực tiếp đe doạ khung thành đối phương như trước, anh thực hiện nhiệm vụ xây dựng từ giữa sân, chuyển các đợt tấn công từ phòng ngự lên. Việc này giúp MU kiểm soát bóng tốt hơn, giảm rủi ro khi đối thủ phản công — vấn đề từng tồn tại dưới thời Ten Hag.
Thống kê và ảnh hưởng cụ thể
- Mùa 2025/26, Fernandes ghi 2 bàn và có 1 kiến tạo sau 9 trận — mức thấp kể từ khi anh gia nhập Old Trafford.
- Anh đạt tỷ lệ chuyền chính xác 77,6%, cao nhất CLB.
- Trung bình Fernandes có hơn 40 pha chạm bóng mỗi trận ở khu trung tuyến, con số kỷ lục tại MU.
- Anh thực hiện 72 đường chuyền tiến, gấp đôi người xếp thứ hai là Luke Shaw.
- Fernandes dẫn đầu Ngoại hạng Anh về số cơ hội tạo ra (24) và là cầu thủ của MU tạo tình huống dứt điểm nhiều nhất (6,2 lần/90 phút).
Nhờ những đóng góp này, MU vận hành chủ động hơn, giảm bớt điểm yếu bị khai thác bởi phản công. Trong trận thắng Brighton 4-2, Fernandes vừa tham gia phòng ngự tích cực vừa khởi phát các đợt tấn công, thể hiện sự cân bằng giữa pressing và kiểm soát.
Bruno lùi sâu giữ nhịp cho Man United trong hệ thống Amorim
Thử thách và quá trình thích nghi
Mặc dù vai trò mới giúp MU ổn định, Fernandes vẫn cần thời gian để thích nghi hoàn toàn. Nhiều đối thủ như Fulham hay Liverpool từng khai thác khoảng trống giữa tuyến tiền vệ và hậu vệ khi Casemiro dâng cao; Fernandes trong những tình huống cũng có xu hướng pressing đơn độc, đôi lúc khiến đội hình bị đứt nhịp. Amorim nhận thấy việc “trói” Bruno là vô ích, thay vào đó ông tìm cách chuyển sự bộc trực thành sức sáng tạo có kiểm soát.
Khi Fernandes cân bằng được giữa nhiệt huyết và kiểm soát, MU không chỉ ổn định mà còn có khả năng bứt phá — dấu hiệu tích cực cho hành trình mới cùng Ruben Amorim.
Kết luận: Bruno Fernandes nay là mắt xích trung tâm trong hệ thống Amorim, hy sinh một phần sự bùng nổ cá nhân để mang lại lợi ích tập thể. Bạn nghĩ sao về vai trò mới của Fernandes tại Man United? Hãy để lại bình luận bên dưới!